Lực lượng Phòng vệ Israel
- on 06:31
- No comments
Các lực lượng Phòng vệ Israel (IDF) (tiếng Hebrew: צְבָא הַהֲגָנָה לְיִשְׂרָאֵל, Tzva HaHagana LeYisra'el (trợ giúp·chi tiết), dịch nghĩa Quân đội Phòng vệ cho Israel), thường được gọi ở Israel trong từ viết tắt tiếng Hebrew là Tzahal (צה"ל), là các lực lượng quân sự của Israel, bao gồm các lực lượng lục quân, không quân và hải quân. Đây là cánh quân đội duy nhất của các lực lượng an ninh Israel, và không có quyền thực thi pháp lý dân sự bên trong Israel. IDF nằm dưới quyền lãnh đạo của một Tổng Tham mưu trưởng, thường được gọi là Ramatkal, trực thuộc Bộ Quốc phòng Israel. Hiện tại (tính đến hết 2009), Tổng Tham mưu trưởng của lực lượng IDF là Trung tướng (Rav Aluf) Gabi Ashkenazi, giữ chức từ năm 2007.
Một mệnh lệnh của Bộ trưởng Quốc phòng David Ben-Gurion ngày 26 tháng 5 năm 1948 chính thức lập ra Các lực lượng Phòng vệ Israel như một quân đội đăng ký được hình thành từ nhóm bán vũ trang Haganah, bao gồm các nhóm du kích Irgun và Lehi. IDF là lực lượng vũ trang chính của Israel trong tất cả các chiến dịch quân sự của nước này - gồm cả cuộc Chiến tranh Ả Rập-Israel năm 1948, Chiến tranh Sinai năm 1956, Chiến tranh Sáu Ngày năm 1967, Chiến tranh Tiêu hao, Chiến tranh Yom Kippur năm 1973, Chiến dịch Litani, Chiến tranh Liban năm 1982, Chiến dịch Bức tường Phòng vệ, Chiến tranh Liban năm 2006 và Chiến dịch Cast Lead. Tuy ban đầu IDF hoạt động ở ba mặt trận chính - chống lại Liban và Syria ở phía bắc, Jordan và Iraq ở phía đông, và Ai Cập ở phía nam- sau Hiệp ước Hoà bình Ai Cập–Israel năm 1979, họ đã tập trung vào các hoạt động ở miền nam Liban và Các lãnh thổ Palestine, gồm cả phong trào Intifada lần thứ nhất và thứ hai.
Các lực lượng Phòng vệ Israel khác biệt so với hầu hết các lực lượng vũ trang trên thế giới ở nhiều điểm, gồm cả việc đăng ký nghĩa vụ quân sự của nữ, và cơ cấu, với các mối quan hệ thân cận giữa lục quân, hải quân và không quân. Từ khi được thành lập IDF đã phát triển để trở thành một đạo quân duy nhất thích ứng với các yêu cầu đặc biệt của Israel. Năm 1965, Các lực lượng Phòng vệ Israel đã được trao Giải Israel vì sự đóng góp của nó vào giáo dục.[1] IDF sử dụng nhiều kỹ thuật được phát triển tại Israel, nhiều kỹ thuật trong số đó được chế tạo đặc biệt để thích ứng với các nhu cầu của IDF, như xe tăng chiến trường chính Merkava, các hệ thống vũ khí kỹ thuật cao, và các loại súng tấn công Galil và Tavor. Súng máy hạng nhẹ Uzi đã được sáng tạo ở Israel và được IDF sử dụng cho tới tháng 12 năm 2003, chấm dứt thời gian phục vụ từ năm 1954. Từ khoảng năm 1967, IDF đã có những quan hệ quân sự với Hoa Kỳ,[2] gồm cả việc hợp tác phát triển, như với loại máy bay phản lực F-15I, hệ thống phòng vệ THEL, và hệ thống phòng vệ tên lửa Arrow.
IDF sở hữu các vũ khí và các hệ thống máy tính hiện đại bậc nhất được sử dụng và công nhận trên toàn thế gới. Một số trang bị được cung cấp từ Hoa Kỳ (với một số chuyển đổi để sử dụng trong IDF) như súng trường tấn công M4A1, súng bắn tỉa bán tự động SR-25 7.62 mm, máy bay tiêm kích F-15 Eagle và F-16 Fighting Falcon, và các loại trực thăng vũ trang AH-64D Apache và AH-1W Super Cobra. Israel cũng đã phát triển ngành công nghiệp vũ khí của riêng mình, với các loại vũ khí và phương tiện như loạt tăng chiến trường chính Merkava, máy bay chiến đấu Kfir, và nhiều loại vũ khí nhỏ như súng tấn công Galil và Tavor, và súng máy Uzi.
IDF cũng có nhiều sở nghiên cứu và phát triển nội bộ lớn, và nó mua nhiều kỹ thuật do ngành công nghiệp an ninh Israel tạo ra gồm IAI, IMI, Elbit, El-Op, Rafael, Soltam, và hàng chục các công ty nhỏ khác. Nhiều sự phát triển đó đã được kiểm nghiệm trên chiến trường trong rất nhiều cuộc chiến và trận đánh của Israel, mang lại sự liên hệ lợi ích cho cả hai bên, IDF thường có những giải pháp được phát triển phục vụ đúng nhu cầu của mình và ngành công nghiệp này có danh tiếng lớn[cần dẫn nguồn].
Trước sự tăng vọt về chi phí của chương trình Tàu Chiến Littoral của Hoa Kỳ, Israel đang xem xét tự chế tạo các tàu chiến của riêng mình, công việc này sẽ mất một thập kỷ[21] và phụ thuộc vào việc thu hút nguồn tài chính của Hoa Kỳ cho dự án
ông nghệ quân sự Israel nổi tiếng về các loại súng, phương tiện chiến đấu thiết giáp (xe tăng, xe thiết giáp chở quân (APC) chuyển đổi từ xe tăng, máy ủi bọc thép, vân vân), máy bay không người lái, và tên lửa (tên lửa và rocket). Israel cũng đã sản xuất máy bay bao gồm cả loại Kfir (dự trữ), IAI Lavi (huỷ bỏ), và Hệ thống cảnh báo sớm trên không IAI Phalcon, và các hệ thống hải quân (tàu tuần tra và tàu tên lửa). Đa số các hệ thống điện tử của IDF (tình báo, viễn thông, chỉ huy và điều khiển, hoa tiêu vân vân) đều do Israel phát triển, gồm cả nhiều hệ thống được lắp đặt trên các thiết bị của nước ngoài (máy bay trinh sát, xe tăng và tàu ngầm), và nhiều loại vũ khí dẫn đường chính xác.
Israel là quốc gia duy nhất trên thế giới có một hệ thống phòng thủ tên lửa đạn đạo đang hoạt động ở mức độ quốc gia - hệ thống Arrow, được cùng chế tạo và cung cấp vốn giữa Israel và Hoa Kỳ. Israel cũng đã làm việc với Hoa Kỳ để phát triển hệ thống laser chiến thuật năng lượng cao chống lại các tên lửa tầm trung (được gọi là Nautilus hay THEL).
Israel có khả năng độc lập phóng vệ tinh trinh sát vào quỹ đạo, một khả năng mà chỉ Nga, Hoa Kỳ, Anh Quốc, Pháp, Hàn Quốc Italia, Đức, Cộng hoà Nhân dân Trung Hoa, Ấn Độ, Nhật Bản, Brasil và Ukraina có được. Các ngành công nghiệp anh ninh của Israel phát triển cả các vệ tinh (Ofeq) và bệ phóng (Shavit).
Israel cũng được cho làBản mẫu:By whom đã phát triển một khả năng hạt nhân bản địa, dù không có chi tiết chính thức hay sự thừa nhận nào từng được đưa ra. Về vấn đề chương trình vũ khí hạt nhân này, Israel lựa chọn cách đi theo chính sách nhập nhằng có chủ ý.
Từ năm 2006 Israel đã triển khai Xe thiết giáp Wolf APC để sử dụng trong chiến tranh đô thị và bảo vệ VIP
Đăng nhận xét